Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

NGẪM

Cái chớp mẩt qua một thời tuổi trẻ
Những ngôn từ non nõn đã già đi
Như chồi non xanh dần rồi vàng úa
Níu làm sao nét đẹp của xuân thì ?
Hỏi Thượng đế sao cõi trần khắc nghiệt
Bắt muôn loài cứ phải già đi
Chỉ thời gian và tình yêu ngoại lệ
Tạo hoá lặng im chẳng dám nói gì ?!
Quy luật sống chẳng ai cưỡng được
Dù thời gian mãi mãi trường tồn
Chỉ tình yêu vô tư trong sáng
Cứ hồn nhiên mãi mãi xanh non.
           25/3/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét