Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

CÂY GẬY


( Viết cho anh )
Anh trót yêu cái nghiệp văn chương
Cả gia tài anh chỉ là cây bút
Mọi đam mê anh dồn hết vào trang viết
Ký ức vụn, Bạn văn, Đời cát…
Văn ám vào anh, người đọc cứ nghẹn ngào…
Cây bút với anh, cây gậy thuở nào
Sáng, tối, trưa, chiều sát cánh bên anh cặm cụi
Rồi đi qua hết một thời tuổi trẻ
Chống lên trang giấy trắng tinh những dòng trăn trở
Thành tiểu thuyết, tản văn để lại cho đời..
Ước mơ giản đơn mà số phận chẳng an bài
Tai nạn vô tình bất ngờ ập đến
Cây gậy lại cùng anh như đứa trẻ bước đi tập tễnh
Cứ oằn mình vắt tàn sức lực
Chỉ muốn cứu giúp một linh hồn xác đã tàn phế mà thôi...
Gậy nguyện cùng anh đi đến cuối cuộc đời
Đời bạc bẽo bắt nó rời khỏi bàn tay người cần chống
Nhưng ngòi bút và những bài viết không thể thiếu vì cuộc sống
Đạm bạc, đơn sơ, dân dã một kiếp đời
Vẫn hồn nhiên sống trong lòng người mến mộ
Còn nhớ cách đây tròn một năm
Cây gậy ấy chống anh ra thăm Hà nội ngày giáp tết
Cánh nhà báo nhà văn nhà thơ nghèo đãi anh bữa cơm đạm bạc
Anh cười rất hiền như chén rượu nhạt thật vô tư
Cả gậy và anh hôm ấy say khật khừ
Trong vòng tay bầu bạn..
29/12/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét