Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

DƯ ÂM


( Tặng Z, bài cuối cho em )
Chẳng ai nói nhưng ta tự hiểu
Sự lặng im đồng lõa với vô tình
Dòng chảy đời thời gian mòn xói
Em đi rồi, dòng cảm xúc câm thinh ...
Một tác phẩm đời gọi là kiệt tác
Là tình yêu tạo hoá sản sinh ra
Thượng đế chọn & dày công thể hiện
Em hồn nhiên dâng tặng nó cho ta...
Một món quà vô cùng quý giá
Người tặng ta, đời lấy mang đi
Có khắc nghiệt nào hơn định mệnh
Gieo tai ương, chẳng lý do gì !
Ký ức cuối vẫn còn sót lại
Một nhịp rung chìm nổi với đời
Em đi mãi về miền miên viễn
Dư âm còn nguyên vẹn ở trong tôi..
01/11/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét