Lại trở về với Tây Băc-Cao Nguyên
Bất chợt gặp nụ Đào rừng mới nhú
Nét hồn nhiên mà núi rừng cất giữ
Cánh thắm ửng hồng cứ e ấp ngu ngơ
Cảm xúc hằn sâu lắng lại một vần thơ
Những buồn vui mà cuộc đời nếm trải
Dù vẫn biết chẳng có gì là mãi mãi
Nhưng vẫn tin rằng kỹ niệm đẹp sẽ bền lâu.
Lòng nhân ái của đất trời cảm động
Tặng món quà thiêng dù có muộn màng
Ta chỉ biết nâng niu trân trọng
Sắc thắm Đào non lỡ trót vương mang..
23/10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét