Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

EM VÀ TÔI













EM VÀ TÔI

Cái chớp mẩt qua một thời tuổi trẻ
Những ngôn từ non nõn đã già đi
Như chồi non tơ xanh dần rồi vàng úa
Níu làm sao nét đẹp thuở xuân thì ?

Em mơn mởn chồi non lộc biếc
Tôi cỗi cằn như cành mục trên cây
Em lung linh như tia nắng gọi ngày
Tôi như ráng hoàng hôn chiều tím tái

Em như cỏ mướt xanh sau mưa trỗi dậy
Như lúa thì con gái chực đổ đòng
Tôi như chiếc lá vàng cố níu chặt cành
Một chút gió lùa là xao xác lá

Rồi gặp nhau nơi thiên đường mới lạ
Và nhận ra rằng em sống tiếp phần còn lại thay tôi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét