Nhặt nhạnh bình yên cho tâm hồn sóng lặng Gom những rớt rơi cất vào góc đời xa vắng Ủ ấm men nồng cho hoang phế biến thành thơ
Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014
NHỚ HOÀI NIỆM CŨ
NHỚ HOÀI NIỆM CŨ
( Cho một mùa thi)
Dù đã đi qua bao nhiêu cuộc tình
Như tất yếu những thăng trầm cuộc sống
Có những ước mơ một thời ta khát bỏng
Vẫn âm thầm gõ nhịp trái tim ta..
Ta từng miệt mài nuôi ước mơ xa
Nén khát khao xanh khi tình chớm nở
Dòng lưu bút hồn nhiên ngủ yên trong quyển vở
Trang giấy thuở nào trắng đã ngả sang vàng
Có nỗi niềm như vết sẹo chằng lành
Dù cả đời ta chuyên tâm điều trị
Có cảm xúc tưởng chừng như vô lý
Muốn xoá đi mà chẳng thể nào...
Ngày chia tay tạm gác lại khát khao
Giờ nuối tiếc mỗi lần ngồi nhớ lại
Cỗ máy thời gian hồn nhiên quay mãi
Em đâu rồi cô bé thuở xưa ...???
Em đã về thăm lại trường chưa
Nhớ lật giở tìm hộ hoài niệm cũ
Anh biền biệt mấy mùa phượng nở
Chợt nhớ về kỹ niệm một mùa thi...
01/7/2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tiết thu đã sang rồi mà đọc bài thơ bạn viết, mình vẫn thấy xao xuyến bởi những kỉ niệm học trò, mùa phượng, mùa thi...
Trả lờiXóa