Nhặt nhạnh bình yên cho tâm hồn sóng lặng Gom những rớt rơi cất vào góc đời xa vắng Ủ ấm men nồng cho hoang phế biến thành thơ
Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014
ĐƠN PHƯƠNG II
ĐƠN PHƯƠNG II
( Viết hộ một cô cháu)
Khi ta đi qua những mùa yêu vụng dại
Bỏ lại phía sau những khắc khoải một thời
Khi ta đi qua bao vực dốc đời
Và thấm thía những gian truân cuộc sống..
Có những mùa yêu ta giơ tay nắm
Nhưng bão tràn về lại đẩy ra xa..
Có những mùa yêu chỉ mỗi mình ta
Ta đơn phương yêu mà người nào biết
Có những lần trái tim mỏi mệt
Ta tự mình dập tắt lửa lòng ta
Vậy mà người bất chợt hiện ra
Người ngăn cản không cho ta dập tắt
Nếu người bảo yêu là cho là mất
Ta vẫn yêu người dù lại trắng hai tay.
10/6/2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tem, bút sắc, lòng son nhé anh. hihi
Trả lờiXóa