Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

MUỐN…












MUỐN…

Cả đất trời lạc vào đôi mắt ấy
Em nhấn chìm anh cùng vạn vạn người.
Hồn chết đuối chẳng bao giờ ấm ức
Chỉ muốn chìm sâu mãi mãi giữa trùng khơi

Những ý tưởng rất hay chất đầy thi vị ....
Rơi vào đây chìm nghỉm tự bao giờ
Muốn trục vớt lên rồi tự mình ủ ấm
Để nó hồi sinh và sống lại một vần thơ..

Muốn dang tay ôm trọn cả giấc mơ
Siết chặt vành môi mấy tỷ người cùng một lúc
Cho cả đất trời đảo điên say trong thoáng chốc
Và tất nhiên em cũng không ngoại lệ bao giờ

Rồi rảo bước giữa dòng đời hối hả
Giữa đống ngổn ngang bề bộn cuộc đời
Và bỏ quên đâu đó những nụ cười
Bỏ mặc đâu đây những ưu tư phiền muộn..

Dòng thời gian như dòng thác cuộn
Lại xô đẩy đời , xô nhân thế va nhau...
17/6/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét