Nhặt nhạnh bình yên cho tâm hồn sóng lặng Gom những rớt rơi cất vào góc đời xa vắng Ủ ấm men nồng cho hoang phế biến thành thơ
Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014
LÃNH CẢM
LÃNH CẢM
Có lẽ người cũng giống hệt tôi
Tiễn tình đầu đi khi chưa hiểu gì về tình yều cả
Những rung động mỗi ngày một lạ
Nhiệt huyết cũng dần lạnh nguội với thời gian
Chẳng có gì thay thế được đâu em
Ánh mắt hồn nhiên ngỡ ngàng ngày ấy
Cả tuổi trẻ đi tìm chẳng thấy
Mọi nhịp rung đều lạc điệu tim mình
Nốt nhạc đầu một bài hát trữ tình
Vút bay lên thanh âm còn vọng lại
Vần thơ tình mê say dư âm còn đọng mãi
Suốt một xuân thì ru ngủ hồn ta
Vết thương đầu năm tháng đã liền da
Nhưng rung động cứ trơ lỳ vô càm
Dòng cảm xúc cũng dần kiệt cạn
Ngọn lửa lòng chợt lụi tắt trong tim.
Tôi và người
Chung một nỗi đau riêng..
07/6/2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét