Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

ĐỢI..

















Ngày lặng lẽ ra đi
Khi khi thuyền chưa kịp nói lời tạ từ với bển
Anh chưa kịp nói với em những lời thương yêu trìu mến
Lá chưa kịp xanh
Hoa chưa kịp nở
Lời yêu chưa kịp ngỏ
Tình chưa kịp nồng..
Quà tặng cho nhau là chuỗi khắc khoải trong lòng
Đôi môi chúm chím vị thành niên còn ngu ngơ, khờ dại,
Trong sáng ,hồn nhiên ,khao khát mặn mà.
Chẳng chịu cho em bước qua ngưỡng cửa đàn bà.

Ngày lặng lẽ ra đi
Khi mắt chưa kịp say, sắc vàng chưa kịp về với nắng
Giấc mơ màu trắng
Vẽ nét tinh khôi
Trái tim trinh vẫn mải mê ngân bản nhạc câm lời
Chẳng đoái đến những ánh nhìn mang sắc màu của lửa
Nụ hôn vẫn là món quà vô cùng xa xỉ
Vị ngọt đôi môi của đời con gái
Em chắt chiu dụm dành làm của hồi môn
Quả phu thê trong vườn cổ tích vừa đơm trái xanh non
Chưa người hái, tặng..

Ngày lặng lẽ ra đi
Hai lăm mùa lá rụng
Em vẫn hồn nhiên mỉm cười số phận
Như chưa từng nghĩ mình là cô bé hai lăm
Em yêu âm thầm
Em yêu dữ dội
Hai lăm mùa trăng rơi
Em vẫn chờ vẫn đợi
Người
Thương và yêu em hơn số phận của người.
11/9/2013

3 nhận xét:

  1. thơ hay ghê ta, hihi chủ nhựt vui bá cháy con bò chét nha đồng nghiệp. ạc ạc

    Trả lờiXóa
  2. ui..chủ nhật off mùa thu Hà nội lần 5 bạn à...

    Trả lờiXóa
  3. trung thu là tết thiếu nhi
    mà sao người lớn hay đi chơi nhiều
    đi nhiều rất dễ làm liều
    làm liều nên có thêm nhiều thiếu nhi
    ---
    hehe, vui vui trung thu!

    Trả lờiXóa