Nhặt nhạnh bình yên cho tâm hồn sóng lặng Gom những rớt rơi cất vào góc đời xa vắng Ủ ấm men nồng cho hoang phế biến thành thơ
Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013
KHÔNG PHẢI EM..
Đó ko phải là của em
Chỉ là những vần thơ vô tình ai đánh rơi mà vô tư như nắng
Như tình yêu tuổi hai mươi em hồn nhiên thầm lặng
Gửi tâm hồn mình tới độc giả yêu thơ..
Đó chỉ là những cảm xúc ngu ngơ
Nó tự đâu chui vào vần thơ mà em chẳng biết
Nó cũng từng khát khao như trái tim em cuồng nhiệt
Suốt đời say với thần tượng của ngôn từ.
Nó ko phải là của Em
Chỉ là cảm xúc anh lạc qua đây tự bao giờ
Em gom lại xếp nối tiếp nhau theo trật tự thời gian thôi anh ạ
Nó ngổn ngang như nỗi nhớ em vật vã
Có làm anh vui không ?
Em không biết làm thơ
Chỉ tự viết ra mạch cảm xúc vu vơ cuồn cuộn trong lòng
Mà cảm xúc ấy từ anh chuyển sang em tự ngày mình mới gặp
Em biết mình là người đánh cắp
Tâm hồn Thơ và cả trái tim anh !
07/8/2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)


Cái bài này mới đúng là giống suy nghĩ của em khi em nghĩ, em viết cho Jang Dong Gun của riêng mình đây nè.
Trả lờiXóathật vậy à? Giá mà a là Jang Dong Gun nhỉ.
XóaThơ hay lắm đồng chí mình ơi. hihi
Trả lờiXóaBạn tui luôn hào phóng..chắc là bạn gái nó tít lắm...
Trả lờiXóaPhải chăng buồn mới làm thơ
Trả lờiXóaHay dòng đời chảy từng giờ quanh ta
Trào ra thành những vần thơ
Dửng dưng chẳng được, thờ ơ chẳng đành...
Thơ là tâm sự lòng mình
Cháy trong cảm xúc mà thành, mà nên
Thơ là tiếng nói con tim
Là khúc nhạc mãi ru êm cõi tình...(LT)