Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

NÀNG THƠ




Sao nàng lại trong veo đến thế
Để hạt sương trên ngọn cỏ cứ giật mình
Sao nàng lại yêu ta bằng cả trái tim trinh
Để day dứt giằng xé nát cõi lòng ..khi thấy mình chưa xứng nhận
Nàng vẫn cứ yêu ..
Yêu hết mình mà chưa bao giờ hối hận
Yêu một người chẳng còn gì để có thể cho !

Nàng còn ghẹo gì
Mà xao lòng một vần thơ ta viết dở để nó ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Để nó khóc òa như lần đầu biết giọt nước mắt cũng tràn hạnh phúc ?
Nàng đa mang gì
Mà đoan trang lại trốn vào nét ưu tư  hiền thục
Cháy kiệt cùng cho một tình yêu cuối với “người dưng” ?
Lý trí đã từng khuyên nàng đừng
Nhưng nàng bỏ ngoài tai vì trái tim nàng muôn đời ương bướng vậy
Chẳng thể chối từ
Chỉ biết cám ơn nàng biết mấy
Để từ nay
Ta biết hổ thẹn với mình,với tình ,với ký ức để  nguyện kiếp này không hổ thẹn với Nàng thơ !

5 nhận xét:

  1. Nàng thơ của Nguyễn ngọc thơ lúc nào cũng thanh thoát từng con chữ, rất thơ mà cũng rất thâm thúy và nhẹ nhàng! hihi

    Trả lờiXóa