Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

BIỆT GIAM



(Tặng tác giả “Cho tàn tro anh”)

Có thể là mãi mãi chẳng bao giờ
Anh có thể quên đi những dư ảnh nào đã hằn sâu trong lớp lớp tầng tầng ký ức
Dù đó mãi mãi vẫn là sự thực
Một sự thực đến trần truồng mà bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy phải ko em ?
Chẳng bao giờ anh lại ngóc nghếch ghen
Với cái chàng thơ vô hình mà tất cả đàn ông ai cũng thấy có mình trong đó
Nhưng bản lĩnh để đến với em thì anh luôn sẵn có
Vẫn biết rằng em ko sẵn lòng để vồ vập và dang tay ra đón nhận nó
Khi niềm tin trong ta ko hề ít nhưng lại keo kiệt bủn xỉn trước cuộc đời
Đừng quá đa nghi với tất cả thể em ơi
Khi chưa thấu hiểu hết về nhau thì cái vẻ bề ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể đánh lừa cảm giác
Có thể là tự ta vô tâm,gạt lừa,phụ bạc
Với chính bản thân mình.
Không đủ can đảm dang tay ra để khát khao và đam mê lại có thêm một lần tao ngộ đăng trình
Xin đừng biệt giam trái tim với cái bản án sơ thẩm đầu tiên em vội tuyên khi tình đầu xa khuất
Vì có một sự thật mãi mãi là sự thật
Em có thể khuất phục được mình nhưng chẳng bao giờ khuất phục được trái tim…
                 23/2/2013

5 nhận xét:

  1. Em lại muốn viết thế này:
    Thôi còn một chút tương tư
    Viết lời sỏi đá làm thơ cho mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu còn một chút tương tư
      Xin người nhen lại tàn dư cuộc tình...

      Xóa
  2. Vì có một sự thật mãi mãi là sự thật
    Em có thể khuất phục được mình nhưng chẳng bao giờ khuất phục được trái tim…
    E thích những câu này, cảm ơn a nhiều, nói hộ nỗi lòng. Sang thăm chúc a ngày vui nhé.

    Trả lờiXóa