Chưa bao
giờ mình chạm mặt nhau em nhỉ,
Và rất có thể.... sẽ chẳng bao giờ.
Hãy nhốt nỗi nhớ cồn cào mỗi khi đêm xuống
Giấc khát khao được nắm tay nhau một lần,
được ôm một cái thật chặt.... dù chỉ là từ đằng sau lưng
hít hà mùi hương nào vốn chỉ nằm trong tưởng tưởng…
Mình xa quá ....
Và mắt mỗi người nhìn về mỗi hướng
Nhưng vẫn nghe dạt dào trong tim bản nhạc réo mỗi đêm,
Những vần thơ dịu êm
Và những cái comm. ngày ngày ta vẫn gửi
Và trao nhau những xúc cảm ngọt ngào,nóng hổi
Anh đó, em đây.
Gần mà xa.
Lạ mà quen,
Quen mà lạ...
Hiểu nhau như tri kỷ đã từ lâu,
Chia sẻ biết bao điều như thể sinh ra là để cho nhau
Mà lại chênh vênh ...
Như dốc đời gặp sông sâu vực thẳm
Cả hai chúng mình không đủ dũng cảm để quay lưng
Không đủ dũng khí để cùng dấn thêm một bước
Và cũng chưa một lần nghĩ tới việc buông tay..
Mình đã chẳng còn quá trẻ để rong ruổi theo ước mơ bay
Chẳng thừa niềm tin để lạc quan đứng lên sau những lần vấp ngã
Dù thế giới ảo này chỉ là giả
nhưng cảm xúc lại thật lòng,
Nhưng hai đứa mình vẫn rong ruổi hoài trên hai đường thẳng song song.
Dù đã hơn một lần ta khát khao điều ấy.
Cả anh và em đều chưa một lần vẽ nên viễn cảnh cho ngày mai chưa tới ấy…
Khoảng cách vô hình bắt họ cứ lặng im.
Cứ chếnh choáng giấc tìm
Mà quên mất thời gian dần ngắn lại
Trễ một giấc đời
Trễ một lời -xin lỗi,em đi
HN-09-3-2012
Và rất có thể.... sẽ chẳng bao giờ.
Hãy nhốt nỗi nhớ cồn cào mỗi khi đêm xuống
Giấc khát khao được nắm tay nhau một lần,
được ôm một cái thật chặt.... dù chỉ là từ đằng sau lưng
hít hà mùi hương nào vốn chỉ nằm trong tưởng tưởng…
Mình xa quá ....
Và mắt mỗi người nhìn về mỗi hướng
Nhưng vẫn nghe dạt dào trong tim bản nhạc réo mỗi đêm,
Những vần thơ dịu êm
Và những cái comm. ngày ngày ta vẫn gửi
Và trao nhau những xúc cảm ngọt ngào,nóng hổi
Anh đó, em đây.
Gần mà xa.
Lạ mà quen,
Quen mà lạ...
Hiểu nhau như tri kỷ đã từ lâu,
Chia sẻ biết bao điều như thể sinh ra là để cho nhau
Mà lại chênh vênh ...
Như dốc đời gặp sông sâu vực thẳm
Cả hai chúng mình không đủ dũng cảm để quay lưng
Không đủ dũng khí để cùng dấn thêm một bước
Và cũng chưa một lần nghĩ tới việc buông tay..
Mình đã chẳng còn quá trẻ để rong ruổi theo ước mơ bay
Chẳng thừa niềm tin để lạc quan đứng lên sau những lần vấp ngã
Dù thế giới ảo này chỉ là giả
nhưng cảm xúc lại thật lòng,
Nhưng hai đứa mình vẫn rong ruổi hoài trên hai đường thẳng song song.
Dù đã hơn một lần ta khát khao điều ấy.
Cả anh và em đều chưa một lần vẽ nên viễn cảnh cho ngày mai chưa tới ấy…
Khoảng cách vô hình bắt họ cứ lặng im.
Cứ chếnh choáng giấc tìm
Mà quên mất thời gian dần ngắn lại
Trễ một giấc đời
Trễ một lời -xin lỗi,em đi
HN-09-3-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét