Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

TRUNG THỰC

09:20 28 thg 5 2012Công khai7 Lượt xem 0

Một chiều hè dọc triền đê
Dòng Lam trong xanh uốn mình khoe với nắng
Có đám mây rất trắng
Lững lờ trôi soi bóng xuống dòng xanh

Nắng dỗi hờn
Trách dòng Lam sao chẳng thấy mình
 dưới đáy
Sao mà vô tâm vậy
Chỉ có mây kia mà chẳng thấy mình ?

Dòng Lam Lặng thinh
Chẳng thể nào hiểu nổi
Hai kẻ cùng soi sao có ảnh chìm ảnh nổi
Dưới mặt nước trong veo lóng lánh như gương ?

Trên dòng Lam quê hương
Trăng tháng năm soi thấy mình thật đẹp
Có cơn mưa rào bất chợt
Bỗng giật mình Trăng chẳng nhận ra Trăng ..

Có bao giờ em giống chị Hằng
Trách dòng sông quê anh không trung thực?
                        28/5/2012

1 nhận xét:

  1. khucthuydu
    16:58 3 thg 6 2012
    Bài thơ anh viết hay quá! ý nghĩa sâu sắc .Cảm ơn anh một nhà thơ thầm lặng! Chúc nhà thơ mãi mãi trẻ trung _Trái tim là ngọc,tuổi đời là xuân !
    Trả lời nhận xét này

    Nguyễn Ngọcthơ
    09:18 4 thg 6 2012
    Cám ơn bạn ghé chơi và để lại lời động viên khích lệ.Chúc tuần mới trang ngập niềm vui và thành công nhé

    Vũ Ngọc Quỳ
    11:11 1 thg 6 2012
    "TRUNG THỰC"
    Bài thơ hay.Có nhiều điều ẩn ý
    Khiến người đọc suy ngẫm rất sâu
    Xin chúc nhà thơ hạnh phúc
    Vũ Thị Quỳ
    Trả lời nhận xét này

    Nguyễn Ngọcthơ
    12:22 1 thg 6 2012
    Cám ơn bạn sang chơi nhà và chia sẻ.Chúc một ngày vui và tốt lành

    Nồng nàn phố
    10:56 28 thg 5 2012
    em thích bài này... chỉ thế thôi
    Chắc anh hiểu
    Trả lời nhận xét này

    Nguyễn Ngọcthơ
    12:26 28 thg 5 2012
    Cám ơn em đã chia sẻ và đồng cảm
    Tuần mới vui nhé.

    Trả lờiXóa