Dỗi hờn anh
Em ném cục chia ly bầu trời toác rách
Ngày dập bầm
Đêm tím tái
Mặc cho hai tâm hồn trơ lỳ điên dại
Vết thương của thời gian nhiễm trùng rồi hoại tử tình yêu.!
Bất đắc dĩ anh trở thành bác sỹ liều
Tự tay cầm dao mổ
Cắt đi một phần cơ thể của chính mình!
Rút dây chằng níu buộc cuộc tình
Rồi tháo khớp quẳng đi phần hoại tử
Để cứu lấy cuộc tình khập khễnh của đôi ta.!
Trong phòng hậu phẫu tình yêu hôn mê bước ra
Một bệnh nhân đang được các danh y hồi sức
Dần tỉnh lại và thấy đau nơi lồng ngực
Quay lại đời thường lòng bỗng nhẹ tênh tênh…
18/7/2012
HƯƠNG GIÓ
Trả lờiXóa17:05 4 thg 8 2012
hay quá anh ạ
Trả lời nhận xét này
Nguyễn Ngọcthơ
15:41 6 thg 8 2012
cám ơn bạn quá khen hay quá ưu ái anh rùi.Ngày thật vui và nhiều cảm hững nhé
ܓܨღღChân Tìnhღღܓ
18:04 20 thg 7 2012
Đọc bài thơ này của anh Thơ... buồn tê tái... nhưng cuối cùng thì
"Dần tỉnh lại thấy đau nơi lồng ngực
Quay lại đời thường lòng bỗng nhẹ tênh tênh…"
Ta trôi lênh đênh giữa dòng đời trong đục
Những vết thương... hồi phục... quá nhanh
Trả lời nhận xét này
Nguyễn Ngọcthơ
20:27 20 thg 7 2012
Có hồi phục nhanh thì mới dám iu ..chứ ? Hay lại sợ chạy mất dép y như..CT thì chít ..
Đùa vui thôi he,chúc em ngày mới nhiều niềm vui và giàu cảm xúc nhé
jakata
07:51 20 thg 7 2012
Bai tho nay nghe sao ma cay cay doc doc qua.
Vua buon cuoi vua tao ton nua chu.
Trả lời nhận xét này
Nguyễn Ngọcthơ
09:13 20 thg 7 2012
Cám ơn Jakata..viết cho y học mà nên phải hy sinh cái này để được cái khác..Chúc ngày vui.
candy
13:45 19 thg 7 2012
Có thật là lòng bổng thấy nhẹ tênh
Hay lại đau hơn... khi trời trở gió
Vết thương lòng dẫu tự mình cắt bỏ
Máu vẫn loang rát đỏ cả tim mềm...
..Đọc bài thơ này...k biết đường mà comm luôn
Trả lời nhận xét này
Nguyễn Ngọcthơ
09:23 20 thg 7 2012
Vết thương lòng nào lành hẳn được đâu
Nó vẫn nhức,đau khi trở trời trái gió
Nó nhẹ tênh vì ta sẵn sàng cắt bỏ
Một nửa thương đau vốn nặng trĩu trong lòng...