1.
…Là một ngày bình minh không bừng sáng
Mây giăng buồn và gió hú lê thê..
Là một ngày khép com tim lãng mạnGửi thế gian. Và Chúa gọi con về….!
Con phải đến quỳ bên lò hỏa ngục
Nghe tội danh con đã phạm một đời
Và cúi nhận con là người diễm phúc
Dù đời con buồn ảo não..Chúa ơi..!Nhân thế bảo tình mà không gặp gỡ
Là đoạn trường ,là máu chẳng về tim
Riêng con giấu một tình yêu dang dở
Để một mai tình sẽ chết im lìm…
Con vẫn ước ngày con lìa cõi thế
Sẽ có người cảm nhận tiếng thơ đau
Trên giấy trắng cho thơ vài giọt lệ
Chẳng mong chi lời nguyện với kinh cầu……
(Hàn Thiên Thu)
2.
Con vẫn biết tâm hồn con tội lỗi
Nên ngày ngày vẫn sám hối ăn năn
Con chỉ ước chuá thanh cao tha thứ
Đứa con chiên của chúa vạn lần…
Giáng sinh này con lại về bên chúa
NhàThờ lớn lung linh trộn ánh đèn trên phố
Bước chân run con bước vội về nhà
Chúa mỉm cười vẫy gọi chúng con qua…
Hôn pha ti ma
Tiếng chuông ngân lên cùng bản thánh ca
Con quỳ xuống dưới chân Người hành lễ...
Vang vọng bên tai tiếng Người nhắc khẽ
Con ơi con đừng bóp chết trái tim non…
Trần gian kia đâu đó vẫn còn
Một ai đó vẫn đang tìm con đấy!
Hà nội, 21-12-2010
(Đồng tác giả Hàn Thiên Thu- Thanh Bình)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét