Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

VẪN LÀ EM


Vẫn là em, Oải hương thôi
Màu hoa nhuộm tím một trời khát khao
Vẫn là em, cái thở nào
Một nhành Mai trắng đi vào tuổi thơ..
Vẫn là trắng : dai, tím : khờ
Đi qua ký ức vẫn chờ đợi tôi
Vẫn là Hải Yến Lan thôi
Nhuốm màu tuổi dại một thời khó quên
Vẫn là anh, vẫn là em
Vẫn màu hoa ấy khát thèm nhân gian.
21/4/2016

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

HOÀI VỌNG


Anh ngồi đọc lại
Những comment từ thủa mạng mới sơ khai
Em viết tặng trên yahoo blog
Con chữ ngây ngô đã lắng trầm sau bao tháng ngày nặng nhọc
Ký ức một thời hun hút hoen sâu...
Kỹ niệm ngày nào khe khẽ gọi tên nhau
Một bài thơ dở dang đã hóa thạch lúc nào từ trang ký ức
Cái repply thầm nhắc
Nicname kia mỗi bận bật sáng đèn..
Anh lật tìm vạt tóc của đêm
Nghe gió ru lời ngụ ngôn bản tình ca của biển
Sóng chưa kịp tỏ lời thương
Bờ lại một lần trễ hẹn
Thương kẻ đếm tuổi tình mình qua di chỉ của rong rêu...
Anh ngồi đọc lại những vần thơ dấu yêu
Thoáng Dã Quỳ vàng hoang hoải chiều phố núi
Những con chữ rất xanh viết cho người không tuổi
Mà xao rung
hoài vọng cánh rừng già..
Anh ngồi nhìn ký ức đi qua
Muốn rút sợi tơ lòng cột cổ tay người chưa từng đeo nhẫn
Vắt kiệt tâm tư
Nối những dòng bất tận
Tặng cho em-hoài vọng của một thời...
15/4/2016

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

CẠN


Chia em nửa chén nồng cay
Em cùng tôi cạn chén say tiệc tàn
Tôi còn nửa chén rượu khan
Nâng lên em dốc cho tàn cuộc say
Chia em nửa cuộc tình chay
Nửa câu lục bát của ngày ấu thơ
Tôi còn một nửa hồn khờ
Câu say tìm nửa vần thơ khuyết vần
Chia em nửa cuộc ái ân
Nửa dòng cảm xúc của lần đầu yêu
Tôi còn một nửa xế chiều
Nửa dòng cảm hứng mà phiêu phiêu đời
Chia em nửa cuộc tình tôi
Nửa ngây, nửa dại, nửa trời đam mê
Tôi còn một nửa mang về
Nửa đời loạn nhịp, bộn bề vương mang..
03/4/2016

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

NHIÊN SƠ
Cỏ non một khóm nhỏ mượt mà
Ngàn năm trời đất sản sinh ra
Bám vách suối nguồn thưa thớt mọc
Trước cửa khe sâu một nhũ hoa..
Kìa bông hoa dại của đất trời
Cớm nắng vậy mà roi rói tươi
Phấn nhụy ven đài ngân ngấn nước
Có nụ tầm xuân khẽ cựa chồi ..
Thiên nhiên tạo hoá khéo vẽ vời
Tuyệt tác kỳ cộng ấy để đời
Nhiên sơ nét mộc từ thiên bẩm
Vẻ đẹp hoang nhiên tự đất trời
31/3/2016

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

MƯA NGỌT


Vi vu gió
đêm gỡ rèm bung lụa
Tí rách rơi
ri rỉ mấy giọt trời
Tấm rèm mỏng
phơi mình ra thẩm thấu
Cỏ ưỡn mình
hứng từng hạt xuôi rơi
Hạt lấm tấm
chẳng làm đêm ướt áo
Chỉ li ti
đủ tắm cỏ xanh mềm
Chỉ lắc rắc
cho mình anh đủ nhớ
Nỗi nhớ dài
theo năm tháng du hoan
Đời khao khát
người be bờ xây đập
Thượng nguồn em
hứng dòng chảy rân ran.
Giọt mưa ngọt
của đất trời ban tặng
Cho cuộc đời
nguôi cơn khát trần gian
28/3/2016

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

NGẪM

Cái chớp mẩt qua một thời tuổi trẻ
Những ngôn từ non nõn đã già đi
Như chồi non xanh dần rồi vàng úa
Níu làm sao nét đẹp của xuân thì ?
Hỏi Thượng đế sao cõi trần khắc nghiệt
Bắt muôn loài cứ phải già đi
Chỉ thời gian và tình yêu ngoại lệ
Tạo hoá lặng im chẳng dám nói gì ?!
Quy luật sống chẳng ai cưỡng được
Dù thời gian mãi mãi trường tồn
Chỉ tình yêu vô tư trong sáng
Cứ hồn nhiên mãi mãi xanh non.
           25/3/2016

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

LẠI MỘT LẦN TRỄ HẸN VỚI DÃ QUỲ.


( cho Người dưng)
Lại một lần trễ hẹn với Dã Quỳ
Đôi mắt gió dõi tìm về Phố núi
Nhớ Đà Lạt gió không ngưng thổi
Nhắn nhủ gì với cô gái tây nguyên?
Lại một lần trễ hẹn gió du miên
Cứ mải miết kiếm tìm miền xa xứ
Đà Lạt phố thức hoài không chịu ngủ
Cuối phương trời mỏi mắt đợi người dưng
Lại một mùa Núi đợi Phố bên thung
Trời rất xanh mà Dã Quỳ vàng rực
Lại một mùa khô mưa không về kịp
Thoáng xa xăm chới với nhớ.. Dã Quỳ
17/3/2016